HƯƠNG NGỌC LAN BLOG KÍNH CHÀO CÁC BẠN

Thứ Tư, 22 tháng 7, 2020

CHA

CHA
con viết hàng bao nhiêu bài thơ, vậy mà chẳng viết được gì về Cha cả
bởi lẽ Cha không ồn ào, không như Mẹ yêu con bằng cách nổi sôi
chỉ lặng lẽ âm thầm, tháng ngày dõi nhìn theo từng bước chân con
khi con lỡ ngã chẳng vội nâng niu mà nhẹ nhàng dạy con đứng dậy
Cha
cây roi mây bây giờ đã không còn trên vách nữa
cũng không còn giả ngủ vùi khi Cha biểu "nằm cúi, năm roi"
thôi nhấp nhỏm mông theo nhịp roi đều đều Cha kể tội bao la
tay giơ cao rồi lại nhẹ nhàng phát xuống vài nhát răn đe con trẻ
Cha
không tiếng ầu ơ, nhưng ru ngủ con bằng bài ca "Tự nguyện"
đạp xe mấy cây số đường dài để mua cho con gái mình cái đôi bông tòn ten
cõng con băng cánh đồng chiều nắng rát thả cánh diều ước mơ
con mơ chùm sen súng mà phải lội ra giữa ao đồng ướt áo
Cha
lục đục ngồi gọt miễn dùa cho con chiếc đèn lồng đẹp nhất
tập con đạp xe hàng giờ mồ hôi đẫm lưng áo phong sương
người hay dối rằng chẳng ưa cá thịt chỉ thích ăn xương
nhường hết những miếng ngon để dành cho các con với mẹ
con lớn khôn rồi thì bận yêu người nên quên cả yêu Cha
Cha vẫn ung dung, vẫn lặng thầm dõi theo con từng bước
những lúc con sai Cha cũng chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ
con hạnh phúc Cha cười,
con khóc một Cha đau trăm
có viết được gì đâu,
mà biết gì đâu mà viết
bởi đâu đủ ngôn từ để nói hết tấm lòng của Cha
dẫu không dám so bì với Everest, hay ngọn Thái Sơn
nhưng là điều tuyệt nhất được tạo ra bởi bàn tay tạo hóa
con yêu Cha
HNL


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét