HƯƠNG NGỌC LAN BLOG KÍNH CHÀO CÁC BẠN

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

NẾU ...

NẾU ... 

Nếu một ngày... ta lỡ chạm mặt nhau
Anh có còn nhìn lại em không nhỉ
Có còn nhớ lời ái ân thủ thỉ
Thuở mặn nồng ta trao mộng yêu thương

Nếu một ngày... trên vạn lối muôn phương
Mình tình cờ trú chung cơn mưa đổ
Có không anh... ấp ôm bờ vai nhỏ
Mà một thời mình vai tựa kề vai

Nếu một ngày... chợt tỉnh giữa cơn say
Anh có không... tay đan tay siết chặt
Lòng ngậm ngùi nhớ làn môi ánh mắt
Khi nồng nàn say đắm nụ hôn trao

Nếu một ngày... thức giấc giữa canh thâu
Trái tim anh có nghẹn ngào nuối tiếc
Mối tình xưa giờ không còn tha thiết
Từng đêm về có trăn trở xót xa?!

Hương Ngọc Lan



ANH BẬN LẮM

ANH BẬN LẮM

Anh bận lắm... có phải không anh hỡi?!
Chẳng thời giờ để nhắn một dòng tin
Em đợi chờ mà anh vẫn lặng thinh
Mà hỏi mãi thì anh rằng "bận lắm"

Anh bận lắm... chẳng thời gian thăm hỏi
Quên cả lời chúc em giấc ngủ ngon
Quên hỏi thăm đã khỏi ốm hay còn
Hay cả những lời chúc nhau mỗi sáng

Anh bận lắm... việc anh không kể xiết
Chẳng thời giờ để gọi điện đêm đêm
Thời gian đâu mà dành dỗ môi mềm
Em đã lớn cứ tự lo em nhé

Anh đã nói rằng anh đây... bận lắm
Không thời giờ để gặp gỡ nhau đâu
Em chớ nên hờn dỗi khóc u sầu
Em hãy đợi đến khi nào anh rỗi

Anh bận lắm... quên cả lời nhắc nhở
Rằng đông về nhớ ủ ấm nha em
Chớ mãi mê làn gió quên buông rèm
Để vai nhỏ run run trong giá lạnh

Anh bận lắm ... em biết rồi... bận lắm
Nên em nào dám hờn trách anh đâu
Em đã khô những giọt lệ không màu
Nên anh hãy đừng bận tâm anh nhé

Cứ mặc em một mình thầm khe khẽ
Nói lời yêu với trăng, gió, mây, mưa
Rồi khi buồn em đứng tựa song thưa
Mà thầm nhủ... ừ... anh đang rất bận

Hương Ngọc Lan