HƯƠNG NGỌC LAN BLOG KÍNH CHÀO CÁC BẠN

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2017

XIN

XIN

sao người lại về?... trong giấc mơ của tôi?!?
xin hãy cứ xa...
                          như đã từng như thế
cớ sao về đây rồi chỉ nhìn lặng lẽ
bầm rát tim này người có hiểu hay chăng?

đêm qua người về thoảng nhẹ như ánh trăng
đáy nước lồng nhau nhưng tay không chạm được
vội vã choàng ôm rồi giật mình...
                                                         ngã ... trượt
ảo ảnh xa mờ tan tác chốn hư vô

sao người trở về mà tôi thấy bơ vơ
câu nhớ câu thương nghe chừng như lạc lõng
ánh mắt xa xăm không còn in hình bóng
dấu yêu thuở nào giờ đã hóa rêu phong

xin người đừng về
                           để tôi khỏi nhớ mong
hãy để tháng năm xóa tan đi tất cả
như chưa từng yêu
                             thuở còn là xa lạ
tôi - ánh sáng ngày hè
                          người - le lói trăng khuya

Hương Ngọc Lan

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2017

ĐỜI

https://youtu.be/mjJxKlF-1Ow

Đời là những bài ca không đoạn kết. Người ta chẳng thể nào khôn lớn khi mãi hoài nghĩ về hôm qua. Nhưng cũng chẳng ai trưởng thành khi bỏ quên quá khứ. Rồi sẽ đến lúc phải chọn cách buông bỏ như một lẽ tất yếu. Điều đó không có nghĩa rằng ta đang lãng quên mà chỉ là thôi không nhung nhớ nữa. Và biết đâu, đến một lúc nào đó, khi vô tình gặp nhau giữa cơn mưa chiều, ta sẽ mỉm cười chào nhau, sẽ không còn nghĩ về nỗi nhớ bạc màu xưa cũ.

Lướt qua nhau. Thật nhẹ...!