Người thiếu phụ một mình trong đêm vắng
Nằm ôm con mà lệ ứa tràn mi
Nhớ cái ngày Người biền biệt ra đi
Bao nước mắt không làm chùng chân bước
Nghĩa tào khang giờ thả theo dòng nước
Người đi rồi chẳng còn nhớ bến xưa
Bao năm ròng chèo chóng dưới gió mưa
Giờ bỏ hết mặc thuyền tan bến lỡ
Người thiếu phụ một mình ôm tình vỡ
Nhớ Người xưa nghe buốt nhói con tim
Từng đêm ru vào giấc mộng kiếm tìm
Niềm hạnh phúc bên chuỗi ngày nồng ấm
Người đã vứt thời lửa hương đượm thắm
Để lại sầu héo hắt cả bờ môi
Khi Đông về bên gối chiếc đơn côi
Ôm con nhỏ khát vòng tay yêu ấp
Hương Ngọc Lan
Bỏng khát khao cùng tháng năm mòn mỏi
Trả lờiXóaHạnh phúc nào cô phụ sống đơn thân
Nuôi con thơ và dạy dỗ thay chồng
Đêm gặm nhấm những niềm thương nỗi nhớ...
Chúc bạn được an lành !
Cám ơn Anh đã ghé thăm em. Thật vui lắm anh à.
XóaThơ họa hay quá.
Chúc anh ngày cuối tuần hạnh phúc