HƯƠNG NGỌC LAN BLOG KÍNH CHÀO CÁC BẠN

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

ĐỪNG TRÁCH MÙA THU

ĐỪNG TRÁCH MÙA THU

có phải mùa Thu
làm ta buồn đến vậy?
hay bởi ai xa rồi nên tim thấy vấn vương
tháng năm qua dần...
lòng cứ mãi nhớ thương
thân tàn xơ xác, hư hao và ... loang lỗ

ta phải làm gì đây...
giữa trăm ngàn đổ vỡ
chẳng biết đến bao giờ... nối được giấc mơ xưa
nên cứ tự hỏi lòng...
mình đã hết yêu chưa?
sao còn hoang mang mãi giữa hai miền quên nhớ

có phải vì mùa Thu
gieo giọt sầu trăn trở
hay do bởi tim người...
quên tình
say bước phiêu du
nên để lại nơi này mắt huyền đẫm ướt sương Thu
đợi chờ người trở lại
mà thấy rười rượi buồn... thăm thẳm

có phải mùa Thu
mang gió mưa về làm giông bão?
hay bởi quá yêu người... nên lòng cuồn cuộn sóng tình si
mà tay yếu mềm không níu giữ nỗi bước ai đi
rồi đành vuột mất... và dỗi hờn Thu nghiệt ngã

thôi thôi đừng trách chi
mùa Thu không đến buồn tơi tả
chỉ bởi riêng ta sầu
nên chiếc lá rụng cũng thấy lòng đau
kiếp này không vẹn tròn thì đành hẹn lại duyên sau
ngàn năm sau vẫn thế...
Thu mãi dịu dàng dệt lên những sợi tình say đắm

Hương Ngọc Lan

Em đừng trách mùa Thu

Ừ! Em đừng trách mùa thu
đừng ru khúc ru xa ngái
nào phải tại anh xa, mà tại cuộc đời ngang trái
nên làm tim nhau
tê tái đến khôn cùng

Làm gì giờ em… giữa sóng bão chập chùng?
nơi phía tận cùng…thương đau đổ vỡ
chỉ biết lắng nghe
trong từng nhịp thở
dấu xa xưa trăn trở…nhớ quên

Hỏi ai đã đặt mùa Thu với một cái tên?
mùa của chênh vênh
da diết
chắc tại bởi… mặt hồ Thu xanh biếc
soi bóng nhau
nuối tiếc
cuộc tình xa

Hay tại mùa Thu vọng khúc ngân nga
du dương thiết tha…mối tình si, nghiệt ngã
chiếc lá vàng rơi giữa buổi chiều vội vã
ta - em mỗi đứa một ngả đường

Thôi trách chi em… 
đời vốn vô thường
với bao chán chường một thời được mất
lau đi em giọt rơi đau thắt
phía chiều buông
thu tím ngắt
tình nhau…

Thuydu

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

THU KHÔNG ANH

THU KHÔNG ANH

Thu không anh trăng chỉ vàng một nửa
Lá ngoài thềm cũng tan tát bay bay
Gió buồn buồn nên hiu hắt lắt lay
Giọt mưa nhẹ đến núp bên hiên cửa


Thu không anh em biết chờ gì nữa
Có còn không đọng một chút hương xưa?
Hoàng hôn chiều níu sợi nắng lưa thưa
Mà sao thấy lòng sắt se nỗi nhớ

Thu không anh giọt mưa như cắc cớ
Giăng giăng buồn rơi cả vào mắt em
Tiếng chuông chiều len theo gió buồn thêm
Gieo tê tái úa tàn phai sắc lá

Thu không anh bước chân như rệu rã
Mây tím sầu trời đất cũng lặng thinh
Em lẻ loi trong đêm vắng một mình
Ôm nỗi nhớ bóng liêu xiêu bước lạc

Thu không anh ánh chiều như nhòa nhạt
Lê gót buồn men dọc lối quen xưa
Tiếng cầu kinh nức nở mối duyên thừa
Nghe hoang lạnh bơ vơ mùa gió trở

Hương Ngọc Lan


Buồn Thu

Người đừng buông lời thu vàng trống vắng

Làm tìm ta nghe đắng hồn côi
Xin đừng mà đợi nụ hôn môi
Thu đã trôi “ vàng trăng một nửa”*

Thu không người tôi như đứng giữa
Miền lạnh căm từng thửa vạt buồn
Đêm mông mênh đâu bến cội nguồn
Nghe từng luồng thu phong hun hút

Trời không người “giăng giăng” mưa trút
Tình cô đơn giây phút “lắt lay”*
Hỏi rằng đời mấy bận chua cay
Chừ tim chai khô cằn vàng úa

Thu không người tôi quỳ bên Chúa
Xin thứ tha đen đúa phận mình
Chúa trời cao sao cứ lặng thinh
Không cho chút bình minh soi rọi

Thu không người tình xa cũng vội
Đâu nữa rồi…lặn lội tìm nhau
Cuộc tình nào chừ đã qua mau
Ta nghe đau trái tim trăn trở.

(*Hương Ngọc Lan)
Thuydu

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

ANH ĐI QUA ĐỜI TÔI

ANH ĐI QUA ĐỜI TÔI

Anh đi qua đời tôi
Nhẹ nhàng như cơn gió
Thoảng một chút êm trôi
Lòng ngập tràn thương nhớ

Anh đi qua đời tôi
Vội vàng như con sóng
Phút chốc rồi chia phôi
Bờ cát buồn trông ngóng

Nhớ ngày đó bên nhau
Tim bồi hồi xuyến xao
Bao lời trao tha thiết
Rằng mình yêu nhau mãi

Nhớ ngày đó bên nhau
Tay cầm siết chặt tay
Môi hôn cũng vội trao
Hồn say men tình ái

Anh đi qua đời tôi
Và rồi xa tôi mãi
Thoáng một giấc mơ thôi
Hồn ngập tràn cay đắng

HNL


 


Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

RAO BÁN

RAO BÁN

Rao bán nỗi buồn rao bán thơ
Bán luôn cả nỗi nhớ vu vơ
Cuối buổi chợ chiều ta rao bán
Ai người mua giúp một vần thơ


Gói lại thơ mình thấy xót xa
Âm thầm lặng lẽ nhìn người qua
Gom nhặt vài câu còn sót lại
Tự mình chải chuốt, tự mình ca

Bấy lâu dụm dành mấy lời thương
Một kiếp nhan hồng còn vấn vương
Muốn bán mà đời không mua giúp
Thôi thì đem thả với gió sương

Ai giúp mua giùm ta mấy câu
Thơ ta chỉ biết gieo lời sầu
Nếu người tri kỷ ta xin tặng
Ân tình trọn nghĩa đến mai sau

Hương Ngọc Lan
Bán thơ


Rao thơ bán… giữa chợ đời
Anh mua không trả một lời bớt thêm
Đem về trằn trọc mỗi đêm
Vận vần thêm nhớ, thêm quên cho đầy

Rao thơ em bán... thân gầy
Chợ đời chua xót ngày ngày anh qua
Thơ tình em bán người ta
Thơ buồn em để diết da riêng mình

Thơ em câu chữ chùng chình
Bán mua một bóng, một hình thương yêu
Lang thang anh bước ngông nghêu
Chợ tình còn được bấy nhiêu thật thà

“Gieo sầu”* em khéo thật là
Tri âm, tri kỷ ngọc ngà tặng trao
“Ân tình trọn… đến mai sau”*
Xin em đừng bán, đừng trao lỡ lầm

(*Hương Ngọc Lan)
Thuydu

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

SAY

SAY

Bỗng một ngày ta thèm lắm được say
Say liên miên cho quên trời quên đất
Ôi thèm quá những cơn say chất ngất
Để quên đời quên cả bản thân ta

Có ai nào?... hãy cùng uống với ta!
Cho vơi đi những u sầu phiền não
Để không còn phải sợ chi giông bão
Thấy cuộc đời chẳng còn phút cô liêu

Cạn ly nào cho hồn thấy phiêu diêu!
Thêm ly nữa để đất trời nghiêng ngả
Hãy uống đi quên cõi người vất vả
Buông nỗi sầu buông hết cả sân si

Nào xin mời... ta hãy cứ nâng ly
Cho quên hết đời vô thường được mất
Khỏi phải sống trong lo toan tất bật
Giữa cuộc đời đầy gian dối điêu ngoa

Này hãy cùng ngồi đây uống với ta
Hết ly này ta rót thêm ly nữa
Bao nỗi niềm không còn gì chất chứa
Đắng cay nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai

Hương Ngọc Lan




Nào say…
Ừ thì ta cùng say…
Nhìn thế gian quay cuồng điên đảo
Quên ta, quên cuộc người giông bão
Mặc cho tình yêu…bão hoà

Nào! nâng ly…nâng chén ngọc ngà
Ta với em thôi buổi chiều tà chờ khép
Say! Ta say… giữ chi khuôn phép
Còn gì nữa đâu? mai này hai đứa chia xa.

Cạn nào em, ta cạn hết điêu ngoa
Đốt cháy dối gian để ta về thánh thiện
Rượu người, rượu tình say nghiện
Quyện vào nhau… đau đến tận cùng

Xin em! xin chớ ngại ngùng
Đêm này nữa thôi mai vào vùng loi lẻ
Hai ta đi về hai lối rẽ
Tôi thành người điên, em sẽ vui không?

Đời mà em! sắc sắc…không không
Ta còn mong chi cho ngày hội ngộ
Chén cuối cùng xin em uống hộ
Lần cuối thôi! mai ta sâu... dưới mộ mình ta.

Thuydu

-------------------------------------------------------

Nào cạn…

Ừ thì say để niếm được vị cay
Ngày ta – em trở thành hai người xa lạ
Uống đi cho qua cơn khát hạ
Ngày mai thôi… không vật vạ đất trời

Nào cùng uống!...cho đến rã rời
Mời nhau đêm này lời nguyệt tận
Để ngày mai quên hết đi sầu…hận
Đời đôi ta lận đận chốn tình trường

“Cạn ly nào”* cần chi tỏ…chi tường
Thường thôi! đời vô thường, vô lối
Cạn đi để mai này không hối
Một người ra đi…người mỗi tối võ vò

Đêm này nữa thôi cùng hát, cùng hò
Mặc thiên hạ chơi trò lừa dối
Ta cạn thôi quên đi bối rối
Quện lòng ta… trăm mối u sầu

Đêm rượu tình, rượu nghĩa nát nhàu
Hết ly nghe… dâng trào vị đắng
Có gì đâu? cuộc đời này rất ngắn
Mai người đi nắng cũng tắt…sau đồi. 

(*Hương Ngọc Lan)

Thuydu

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

KHÁT 3

KHÁT 3

Dù gì thì em cũng phận đàn bà
Mạnh mẽ mấy cũng có khi yếu đuối
Tuy cười đó, ai biết lòng xác muối
Cũng khát thèm vòng tay ấm chở che

Khi cũng cần được ai đó lắng nghe
Trút cho vơi những nỗi sầu dịu vợi
Và có lúc thấy lạc lòng chới với
Muốn được người cho nương tựa bờ vai

Rồi khi thèm lời thủ thỉ bên tai
Để cảm thấy mình được còn hạnh phúc
Cho trái tim không chai sần cảm xúc
Dẫu đường đời nhiều cay đắng chông gai

Dù gì thì em cũng phận đàn bà
Cũng ước muốn được nâng niu dành dỗ
Năm canh vắng cũng khát khao trăn trở
Thèm gối đầu sưởi ấm trái tim côi

HNL



Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

NHỚ BIỂN

NHỚ BIỂN

Nha Trang ơi cả đời ta nhớ mãi
Gió thì thầm...
lời ân ái chiều hôm
Sóng dịu dàng...
choàng nhẹ vòng tay ôm
Làm ta thấm men tình say chếnh choáng


Cứ ngỡ rằng đến với nhau một thoáng
Nào ngờ đâu thiên thu mãi không quên
Để bây giờ đời cứ thấy buồn tênh
Cứ đau đáu ngóng trông về bên biển

Nha Trang ơi ước bên nhau lần nữa
Sẽ quyện hòa cho thỏa nỗi khát khao
Con sóng tình sẽ quấn quýt lấy nhau
Quên trời đất
quên tháng ngày qua vội

Nha Trang ơi dù cách xa vời vợi
Vẫn nhớ hoài làn hơi gió chiều xa
Sóng vỗ về lời yêu quá thiết tha
Ta nguyện mãi hướng về người - một hướng

Bảo Ngọc



Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

CÓ NHỮNG NGÀY

CÓ NHỮNG NGÀY !

Có những ngày em mặc áo tình nhân
Chiếc áo in bóng hình anh thuở đó 
Áo mong manh giấu tình em bé nhỏ
Của một thời ta say đắm bên nhau 

Có những ngày em thảng thốt đớn đau
Ký ức ngủ sâu chợt bùng lên ngọn lửa 
Mảnh ngực trần em nhói thêm lần nữa
Vỡ oà ra khi mưa gió đi qua 

Có những ngày... cuộc tình mới dần xa
Bóng bơ vơ bước chân về lạ lẫm 
Em hoang mang để buồn trôi chầm chậm 
An ủi mình như một giấc mơ hoang

Có những ngày... 
           .... những ngày... lại trôi qua
Chiếc áo xưa bây giờ không còn nữa
Trái tim ngoan tắt lịm dần ngọn lửa
Trong đêm dài ...em chợt nhận ra em...

HNL