HƯƠNG NGỌC LAN BLOG KÍNH CHÀO CÁC BẠN

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

EM KHÔNG BIẾT

EM KHÔNG BIẾT

em không biết mình có thể còn buồn hơn được nữa?
từ khi anh buông lơi tiếng chia lìa
em bàng hoàng
thảng thốt
rã rời đau
nghe vỡ nát
tim dường như xát muối

em không biết giờ phải làm gì nữa?
mím môi mình
bật máu
nước mắt cũng chẳng thôi tuôn
tay vuốt tay mòn hết cả xuân thì
vẫn ngác ngơ giữa cuộc tình tan hoang đổ nát

anh dẫm tình em
đem vùi vào gam màu mây xám
giông bão ngoài trời
mà tận cõi lòng nghe xơ xác tả tơi
bấu víu thinh không
bầm rát đôi tay
vẫn không níu nỗi chút duyên thừa
dấu yêu tuột mất
rạc linh hồn
em lao đao ngã quỵ

em không biết mình có thể còn buồn hơn được nữa?
trong đau đớn kiệt cùng
nửa linh hồn đã vất vưỡng chết non
em lơ ngơ
hoang dại
tự khóc tự cười
và bất lực
nhìn anh dần xa khuất

em không biết mình có thể còn buồn hơn được nữa ?
em không biết giờ phải làm gì nữa?
em không biết ...
em không biết ...

LĐN


Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

EM CHÌM VÀO NỖI NHỚ RIÊNG EM

EM CHÌM VÀO NỖI NHỚ RIÊNG EM

níu kéo gì rồi anh cũng bỏ đi
em không khóc mà tim nghe quặn thắt
hay vì bởi cạn khô dòng nước mắt
giữa cõi đời nhiều quá những chông chênh

cố nhủ lòng
ừ thôi ... cũng sẽ quên
có gì đâu mà làm ta khắc khoải
nhưng
tim lại ỉ âm hoài đau mãi
đập từng hồi cạn sức kiệt cùng yêu

vắt linh hồn giọt từng giọt chắt chiu
nghe héo hắt
rã rời đau
xơ xác
em chạy trốn giữa dòng đời đắng chát
mà chưa rời
nỗi nhớ cứ chơi vơi

xa nhau rồi nghe rét mướt tả tơi
cơn gió nhẹ cũng se lòng buốt giá
em yếu đuối nên nửa đường gục ngã
ngập ngụa chìm
trong nỗi nhớ
riêng em

HNL




NGƯỜI CŨNG BỎ TA ĐI

NGƯỜI CŨNG BỎ TA ĐI 

rồi cũng đến một ngày... người vứt bỏ ta đi
như vứt cọng cỏ may trên gót hài lãng tử
như quên áng mây chiều trên bước đường lữ thứ
như vừa chợt tỉnh người 
sau một bữa tiệc say

chưa tròn câu yêu thương người còn đang bỏ ngỏ
khi môi mắt ta vừa ... ướp làn hương người đó
trái tim nhỏ ngập tràn bởi hình bóng ai kia
gối chăn còn vấn vương hơi ấm người ngày cũ

ánh mắt lả lơi trao ru tình ta say ngủ
ấy thế vậy mà giờ... chỉ ta với riêng ta
dường như trăm vết roi quất vào tim rướm máu
vật vã không linh hồn chơi vơi miền sầu não

lẩm nhẩm cơn điên tình, cứ gọi mãi... người ơi
chẳng dám mỏi mong chi... chỉ mơ một lần người nhớ
trở lại chốn yêu xưa, ghép giúp ta những mảnh tim bị vỡ
xoa dịu vết thương lòng đang giày xéo thân ta

và rồi cũng đến ngày... người buông tiếng chia tay
đôi chim quyên chia lìa, chậu còn nhớ bóng lia thia
ta nghe ngẩn ngơ sầu chợt điên dại tái tê
rồi ôm trọn nỗi niềm mang kiếp sống chơi vơi
ta nhớ người nhiều nhiều.. nhiều lắm người ơi!!

LĐN  





XIN ANH

XIN ANH

Xin thêm được một lần nữa bên anh
Để yêu thương ngập tràn đầy tim nhỏ
Ướp hương tình in sâu làn hơi thở
Cho môi mềm vương thơm dấu môi anh.

Xin thêm được một lần nữa nhé anh
Đừng bắt em phải héo hon chờ đợi
Chết lần mòn ngóng tình xa vời vợi
Giữa lặng thầm hóa đá trái tim đau

Cho thêm được lần nữa quấn quýt nhau
Để em nhớ nhiều nhiều hơn chút nữa
Quyện hòa nhau mình thắp lên ngọn lửa
Sưởi cuộc tình đang chết giữa đời ta

Cho em thêm một lần nữa rồi xa
Dẫu mai đây mình biệt ly mãi mãi
Một mình em trên đường đời dầu dãi
Tự ru lòng bằng ký ức xa xưa

Cho em thêm được lần nữa nhé anh
Khi nỗi nhớ lắp đầy trong tâm trí
Bóng hình anh hằn sâu trong xương tủy
Đủ nhớ rồi em hứa sẽ lìa xa

LĐN







Van em…
Duthuymiengiang

Van em mà đừng mãi cứ diết da
khoảng cách xa đâu làm ta gần lại
nhớ thương anh chi, cái gã khờ vụng dại
nụ hôn môi chỉ để lại… thêm đau

Em đừng mà để dạ chênh chao
đừng thức thao với gã người cô độc
đêm yên ngủ đừng có mà trằn trọc
thầm lặng đau thêm nhằn nhọc cuộc mình

Cần nữa chi em “quấn quýt” bóng hình
trong nhân gian còn hằng nghìn người chờ đợi
anh chỉ là kẻ lang thang…vời vợi
yêu anh!... 
Em được lợi gì đâu

Rồi sẽ sụt sùi như hạt mưa ngâu
rồi sẽ trọc trằn thâu đêm suốt sáng
với em anh nào đâu xứng đáng
hãy quên anh đi cái gã chán chường

Đến chi em đời chỉ góc vô thường
gần rồi xa cuộc người dường luôn thế
là gã khất hành, anh đâu nào vương đế
mai này thôi anh làm kiếp dế giun

(*) Lâm Đại Ngọc

XUÂN ĐÃ VỀ


XUÂN ĐÃ VỀ
Xuân đã về! Mai vàng hé nụ
Khóm cúc xinh thắm đỏ bên thềm
Em ấp e dịu dàng áo mới
Bẽn lẽn chân bước xuống phố chiều
Xuân đã về! Đèn hoa rực rỡ
Gió mơn man rối suối tóc bồng
Nụ cười duyên rạng ngời hoa nở
Em say mơ bên nắng xuân hồng
Xuân đã về! Cùng nhau cầu nguyện
Năm mới sang hạnh phúc an bình
Vạn sự vui cát tường như ý
Thịnh vượng gieo phú quý lộc vinh
Xuân đã về! Đừng đi xuân nhé!
Để muôn nơi ngập sắc xuân ngời
Em ngập ngừng chạm tay khe khẽ
Nghe rộn ràng cả một trời Xuân
HNL




Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

MƯA

MƯA

Đêm tàn rồi sao mưa vẫn còn rơi
Bao nhiêu hạt là bấy nhiêu nỗi nhớ
Người đã xa mà như còn hơi thở
Đang nồng nàn và lẩn khuất đâu đây

Mưa, mưa hoài, lòng càng nhớ lắt lay
Ngỡ tiếng ai đang thì thầm bên cạnh
Gối chăn ôm mà sao tim vẫn lạnh
Chiếc giường nằm bỗng thấy rộng thênh thang

Trở trăn lòng giữa đêm lặng mênh mang
Người phương ấy có khi nào chợt nhớ
Có thấu chăng cõi lòng ta nức nở
Mãi mơ về những giây phút bên nhau

Nhịp mưa đều nghe như những vết dao
Cứa thật sâu làm tim ta chảy máu
Triệu hạt mưa triệu nỗi niềm sầu não
Cứ lạnh lùng dìm ta giữa thinh không


HNL (tặng ... )



ĐỢI 1


ĐỢI 1


mai anh đi
ừ thôi
anh đi nhé
nơi xứ người chắc là sẽ vui hơn
chắc anh sẽ đỡ thấy lòng mệt mỏi
bởi không còn ai hờn dỗi vu vơ

mai anh đi
đường quen rồi sẽ vắng
phố vương sầu và lối nhỏ quạnh hiu
mai anh đi sẽ có người thức trắng
mỏi mòn chờ trong nỗi nhớ liêu xiêu

mai anh đi
hẹn ngày về anh nhé
chốn quê nhà có người đợi người trông
góc sân sau cây ngọc lan lặng lẽ
đợi ai về ru lại khúc miên du

mai anh đi
ừ thôi
anh đi nhé
nếu khi nào chợt nhớ góc sân xưa
anh hãy nhớ tìm một vì sao lẻ
nửa hồn người gửi vào đó...
theo anh

HNL




ĐỪNG
( Bài họa)


Ừ! “ mai anh đi ”

như cánh thiên di
vút xa chẳng có khi quay lại
cách nửa bờ đại dương nghe tim mình ái ngại
khi lỡ làng chút vụng dại yêu thương




Mai anh đi
xin em đừng vấn, đừng vương
cứ quên đi đừng thương người xa xứ
và cả nữa…cả đừng trách cứ
anh không muốn em khổ vì anh chứ nào phải bội thề


Anh đi…
rồi sẽ chẳng quay về
van em đó…đừng tràn trề hy vọng
mai anh đi về miền gió lộng
bụi mù xa chôn khát vọng thương yêu


Thân xác anh
rồi sẽ hỏa thiêu
hồn anh phiêu diêu
trong đơn lẻ
van em đó
đừng mà khe khẽ
nói lời yêu anh… cái kẻ
ra ma

TDC



ĐỘC THOẠI

ĐỘC THOẠI

độc thoại ngày
độc thoại đêm
độc thoại chính em
những gì được mất

anh
như gió
như trăng
như chiếc bóng
không chạm được

em
lơ mơ ngơ ngáo
thều thào lẩm nhẩm
chẳng biết mình là ai
không nhớ bao lần
ngày
đêm
độc thoại

giật mình
khung cửa dập
thời gian tràn hằn nếp rêu phong

BC




Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018

ĐỂ MẶC EM YÊU ANH

ĐỂ MẶC EM YÊU ANH

anh hãy cứ yêu người
để mặc em yêu anh
như từ bấy lâu nay em vẫn yêu như thế
hà cớ chi hôm nay
anh buộc em
chấm hết
trong khi tim em giờ chỉ có mỗi anh thôi

hãy mặc em đắm chìm trong nỗi nhớ xa xôi
như là bấy lâu nay mình em yêu lặng lẽ
cứ để em đơn phương
tự một mình
tô vẽ
thành một thiên sử tình
đẹp như cổ tích xưa

anh mặc em đi mà
mặc em tự say sưa
đắm mê câu thủy chung
mà anh lỡ ... trao người khác
anh chớ có bâng khuâng
chớ buông lời chua chát
hãy xem em như loài hoa dại góc sân sau

anh hãy cứ yêu người
đừng mặt ủ mày chau
em hứa chỉ riêng em và một mình em biết
lặng lẽ yêu đơn phương
trong âm thầm gối chiếc
đừng buộc em
phải dừng
buộc em phải
quên anh

anh hãy cứ yêu người
để mặc em yêu anh

HNL.BC




VAN EM MÀ ... ĐỪNG CÓ YÊU ANH ( Viết cho một người ) Đã bao lần anh đã bảo van em mà… đừng có yêu anh chỉ là ngọn đèn trước gió mong manh sẽ vụt tắt nhanh thôi chốc lát nên anh nào đâu khao khát yêu ai Anh biết mình đã sai vô tình để lại trong ai lời thơ vụng dại anh có hứa đâu một ngày quay lại em chờ đợi chi có tồn tại bao giờ yêu ư!? với anh tựa một bóng mờ khạo khờ lần mò đợi chờ thất vọng nên anh xin đó em đừng hy vọng ngày anh đi đừng đọng chút nhớ thương Em đừng mà… cứ vấn vấn, vương vương rồi tự soi gương trách hờn, buồn tủi anh biết trước đời anh ngắn ngủi nên nào dám yêu ai cuối buổi chợ chiều Yêu người khác đi em đó là cái điều anh mong em sẽ gặp nhiều hạnh phúc lời cuối cùng…anh xin chúc rồi em sẽ có giây phút bình yên Anh hứa…sẽ giữ lại tình em như một điều gì đó rất thiêng liêng. Trân quý





NGƯỜI ĐÀN BÀ 2

NGƯỜI ĐÀN BÀ 2

người đàn bà bên ô cửa 
mùa thu
khoác lên vai màu vàng nâu lá úa 
đáy mắt sâu nhuộm chút mây ngày cũ
hong tóc mình bằng vạt nắng chiều xưa

chờ trông gì
mà tựa bóng rèm thưa
mái tóc xanh điểm thêm màu sương khói
hà cớ sao mãi lặng im không nói
nén nỗi lòng nuốt lệ ngược vào trong

người đàn bà
tim đã hóa rêu phong
cạn nguồn yêu
chẳng thể buồn hơn nữa
nén tâm tư khuất sau bậc thềm cửa
vẽ nụ cười che giấu những đa đoan

người đàn bà độc bóng giữa phòng loan
chiếc lá rơi cũng giật mình thảng thốt
gom nắng thu nhóm nhen lên chút lửa
sưởi ấm lòng tìm lại chút bình yên

LĐN




Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2018

ANH

ANH...

Anh
người đàn ông đi qua đời tôi
ngỡ làn gió mát bên trời khi oi hạ
là tiếng ru hời dỗ giấc ngủ nơi đầu nôi
như ánh bình minh rạng rỡ sớm mai hồng

Anh
người đàn ông si tình lỡ mang kiếp phiêu du
say đắm câu thơ
mãi thả hồn theo thăng trầm từng nốt nhạc
là những gam màu của mây trời gió nước
là cổ tích phép màu - ông Bụt mang đến bên đời tôi

giữa cuộc người hạnh ngộ và chia ly
Anh đến với tôi như an bày định mệnh
đặt vào tim tôi chút hương tình say ngọt lịm
và ...
cả vết xướt dầm làm nhức nhói từng cơn

Anh
người đàn ông mang đến những giây phút cuồng si
gieo mộng mơ
gieo hờn ghen
và cả nỗi niềm trăn trở
trao yêu thương rồi hờ hững
để vần thơ vương khối sầu mong nhớ
là chấm hỏi dài và rộng đến ngàn sau...

Anh
vệt nắng chiều sót lại lúc trời Đông
là những niềm đau
cứ trượt dài trên đời tôi muôn nẻo
dù có dùng bao ngôn từ cũng trở thành sáo rỗng
bởi lẽ
Anh
đã là ...
... là tất cả của đời tôi

BC