Cuối cùng rồi ta cũng đã xa nhau
Lời yêu cũ chợt trở thành ký ức
Và trái tim mang nguệnh ngoằn vết nứt
Giữa bộn bề hai miền nhớ và quên!
Nhớ ngày nào mình chung bước kề bên
Tay trong tay dưới hoàng hôn lối vắng
Kể nhau nghe những vui buồn ngọt đắng
Những nỗi niềm những khao khát tương lai
Lời hẹn thề những tưởng khó phôi phai
Vậy mà nay đành chia đôi lối bước
Con đường xưa giờ gió mưa sướt mướt
Chẳng còn gì giữa đổ nát chông chênh
Thu đã về chiếc lá cũng buồn tênh
Hai chúng ta trở thành người xa lạ
Dù Đông qua Xuân về hay nắng Hạ
Cũng không còn vương vấn bước chân ai
Nay em về gom hết gió heo may
Tình xưa cũ xin một lần trả hết
Trái tim yêu ngày xưa nay đã chết
Chuyện tình mình đành gấp lại.
Sang trang.
Hương Ngọc Lan
Đừng buồn em… lối rẽ chia hai
Nén chặt đi… đắng cay, xa xót
Lời tạ từ… một lần sau chót
Người thương yêu… quay gót rời ta
Thật mất rồi… cái thuở thiết tha
Không còn lời… ngân nga dịu ấm
Cả không gian… ầm ầm tiếng sấm
Trời sa mưa… hồn thắm lạnh câm
Đâu rồi xưa… ánh mắt xa xăm
Chừ chỉ những… tối tăm vắng lặng
Giọt nào rơi… nghe hồn trỉu nặng
Hết rồi tình… muối mặn, gừng cay
Thu úa vàng… lá dẵm bước nai
Mùa đắng cay… đọng buồn mi mắt
Tình ơi tình… có còn trong vắt
Hay chỉ miền… đau thắt vắng hoang
Thôi thì thôi… gấp lại sang trang
Lần trả hết… ngổn ngang ký ức
Đêm lạnh câm… riêng mình thao thức
Cuối mùa xa… rạn nứt tim côi
Thuydu
Em nói đi hay tại tuổi đá buồn!?
Duthuymiengiang
Ừ thì em! rồi chúng ta cũng đã chia tay
nghe xót cay hai người hai ngả
giọt nào hoen mi, giọt nào lã chã
tình vẫn còn… sao đã vội xa
Hết rồi những điệp khúc ngân nga
cũng không còn lời thiết tha trìu mến
chừ thì ta…như con thuyền không bến
biết về đâu_ nơi đến, nơi đi
Sang trang có phải là…biệt ly?
hai chúng ta mỗi người đi mỗi ngả
mai này trong cuộc người hối hả
biết còn nhìn nhau hay vội vã…quay lưng
Yêu thương ngày xưa giờ đã hoá người dưng
xa lạ rồi bổng dưng tiếc nuối
ký ức ngày nao còn chăng lần cuối
nói đi em…đắm đuối còn không?
Mai này trên vạn nẻo ruổi rong
Thân xác này đếm đong bao buồn tủi
hỏi em cuộc tình mình sao ngắn ngủi
em nói đi hay tại tuổi đá buồn!?
Tạ từ
Trả lờiXóaĐừng buồn em… lối rẽ chia hai
Nén chặt đi… đắng cay, xa xót
Lời tạ từ… một lần sau chót
Người thương yêu… quay gót rời ta
Thật mất rồi… cái thuở thiết tha
Không còn lời… ngân nga dịu ấm
Cả không gian… ầm ầm tiếng sấm
Trời sa mưa… hồn thắm lạnh câm
Đâu rồi xưa… ánh mắt xa xăm
Chừ chỉ những… tối tăm vắng lặng
Giọt nào rơi… nghe hồn trỉu nặng
Hết rồi tình… muối mặn, gừng cay
Thu úa vàng… lá dẵm bước nai
Mùa đắng cay… đọng buồn mi mắt
Tình ơi tình… có còn trong vắt
Hay chỉ miền… đau thắt vắng hoang
Thôi thì thôi… gấp lại sang trang
Lần trả hết… ngổn ngang ký ức
Đêm lạnh câm… riêng mình thao thức
Cuối mùa xa… rạn nứt tim côi
Thuydu
Em nói đi hay tại tuổi đá buồn!?
Trả lờiXóaDuthuymiengiang
Ừ thì em! rồi chúng ta cũng đã chia tay
nghe xót cay hai người hai ngả
giọt nào hoen mi, giọt nào lã chã
tình vẫn còn… sao đã vội xa
Hết rồi những điệp khúc ngân nga
cũng không còn lời thiết tha trìu mến
chừ thì ta…như con thuyền không bến
biết về đâu_ nơi đến, nơi đi
Sang trang có phải là…biệt ly?
hai chúng ta mỗi người đi mỗi ngả
mai này trong cuộc người hối hả
biết còn nhìn nhau hay vội vã…quay lưng
Yêu thương ngày xưa giờ đã hoá người dưng
xa lạ rồi bổng dưng tiếc nuối
ký ức ngày nao còn chăng lần cuối
nói đi em…đắm đuối còn không?
Mai này trên vạn nẻo ruổi rong
Thân xác này đếm đong bao buồn tủi
hỏi em cuộc tình mình sao ngắn ngủi
em nói đi hay tại tuổi đá buồn!?
duthuymiengiang