ĐÊM LẶNG
Sương khuya phủ ướt mảnh trăng gầy
Côn trùng rả rít với cỏ cây
Nỉ non tiếng dế thầm gọi bạn
Mà sao lại thấy sóng mắt cay
Không biết bây giờ ai có hay
Đêm đêm thao thức suốt canh dài
Giọt sầu trăn trở trong đêm vắng
Nửa hồn lịm chết … nửa lất lây
Người bảo tình ta… mảnh ghép đôi
Nửa vầng trăng khuyết… nửa trăng côi
Dù xoay hướng khác hoài vẫn nhớ
Nhạt ánh trăng sầu khuyết lẻ loi
Nhưng nay tình đã mãi vời xa
Lời xưa nguyện hứa cũng phôi pha
Phải chăng người đắm say trăng khác?
Bỏ lại đêm dài… ta với ta!!!...
Hương Ngọc Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét