MONG MANH
Ta vẫn biết ...
yêu người ta sẽ khổ
Bởi cuộc tình chỉ một thoáng mong manh
Nên cũng đành dõi theo bước chân ai
Và lặng lẽ giấu tình vào câm lặng
Và những lúc nhìn chiều tàn tắt nắng
Một mình buồn gặm nhấm trái tim đau
Kềm nén lòng cho nỗi nhớ qua mau
Gom tất cả vùi vào trong giấc ngủ
Mơ bên nhau dù một lần... cũng đủ
Để tim này dấu lưu bóng hình ai
Rồi đêm về ta mượn chén rượu cay
Để được thấy người về trao ân ái
Dẫu biết thế nhưng vẫn yêu khờ dại
Giấu nỗi lòng sầu mang mãi thiên thu
Ngày qua ngày ta vẫn sống mộng du
Để tưởng được trong tay người ấp ủ
Hương Ngọc Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét