HƯƠNG NGỌC LAN BLOG KÍNH CHÀO CÁC BẠN

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

TỰ VẤN

TỰ VẤN

Sao anh mãi cứ buông lời trách mắng
Em là người chứ đâu phải cỏ cây
Cũng biết buồn, biết đau khổ, đắng cay
Cũng biết khóc khi tình ... toan vụt mất

Có những lúc nỗi buồn thêm chồng chất
Khi quanh em chỉ một bóng đơn côi
Chỉ một mình nhìn nước cuốn hoa trôi
Mà ngẫm thấy đời mình như hoa ấy

Rồi những lúc thấy yêu anh biết mấy
Nhưng anh đâu ... có hiểu thấu cho lòng?
Có bao giờ anh biết em nhớ mong
Và chờ đợi chút tình anh "bố thí"

Đêm từng đêm một mình em thầm nghĩ
Tình chúng mình sao lại quá mong manh
Bao tháng ngày em chờ đợi bóng anh
Nhưng anh đến rồi đi như cơn gió

Mới ngày nào câu yêu thương còn đó
Mà bây giờ chỉ hờn trách cho nhau
Để mộng phai, và tình cũng úa nhàu
Lời cay đắng làm tim yêu mục rã

Hương Ngọc Lan 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét