VÔ THƯỜNG
Rồi mai đây không còn ai nhớ nữa
Khi ta về với cát bụi hư không
Sẽ chẳng còn ai đó ngồi chờ mong
Khi bóng ta đã không còn hiện hữu
Rồi mai đây xa cuộc đời ngắn ngủi
Thoát dương trần ta về cõi vô vi
Trả lại đời những hỉ nộ sân si
Thân xác lạnh rồi tan thành sương khói
Rồi mai này trên đường đời muôn lối
Sẽ chẳng còn in dấu bước chân ta
Danh lợi tình tiền như gió thoảng qua
Đến tay trắng và ra đi tay trắng
Rồi mai trong tháng năm dài xa vắng
Nhắc tên ta chẳng ai nhớ là ai
Đời vô thường sống và chết nay mai
Hãy trân quý những gì mình đang có.
Hương Ngọc Lan
Rồi mai đây không còn ai nhớ nữa
Khi ta về với cát bụi hư không
Sẽ chẳng còn ai đó ngồi chờ mong
Khi bóng ta đã không còn hiện hữu
Rồi mai đây xa cuộc đời ngắn ngủi
Thoát dương trần ta về cõi vô vi
Trả lại đời những hỉ nộ sân si
Thân xác lạnh rồi tan thành sương khói
Rồi mai này trên đường đời muôn lối
Sẽ chẳng còn in dấu bước chân ta
Danh lợi tình tiền như gió thoảng qua
Đến tay trắng và ra đi tay trắng
Rồi mai trong tháng năm dài xa vắng
Nhắc tên ta chẳng ai nhớ là ai
Đời vô thường sống và chết nay mai
Hãy trân quý những gì mình đang có.
Hương Ngọc Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét