NGƯỜI ĐÀN BÀ CHẠM THU
Người đàn bà chạm thu...
sướt mướt mưa ngâu
khô cằn nắng hạ
kiên cường cỏ dại dưới bão giông
yếu mềm cánh ngọc lan tả tơi trước gió
tâm hồn chợt mong manh như sợi nắng
va nhẹ chút thôi là vỡ nhòa vào bóng tối
như ly Aperitif
nhấp ngụm đầu bờ môi cay chát
càng uống càng say, đắm chìm ngây ngất
cạn nông mặt biển trùng khơi
bạc con sóng ào ào xô bãi cát
chông chênh một chén nước đầy
lỡ thêm giọt tràn tay không còn nữa
Người đàn bà chạm thu...
có lúc điên cuồng một tình yêu sét đánh
như thuở thiếu thời, lần đầu tay chạm mắt trao
khi thì như mưa cuối hạ dầm dề
tĩnh trầm một tình yêu thiên trường địa cửu
nặng gánh đa đoan giữa dòng đời được mất
trái tim chai bao vết xước nguệnh ngoằn
lấy nụ cười ngụy trang những tàn phai
đem băng giá giấu che bao vụn vỡ
Người đàn bà chạm thu...
mặc kệ đời
mặc phong thanh ong bướm
cũng khát khao, cũng thèm siết vòng tay
cũng thích nghe lời dành dỗ ngọt ngào
cũng có lúc trái tim say loạn nhịp
lặng lẽ như sóng ngầm
tựa than hồng bếp lửa
núp sau vẻ lạnh lùng chờ một ngày bùng cháy
cháy hết mình sống lại một tình yêu
Người đàn bà chạm thu...
HNL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét